Long lanh một giọt sương Ngủ ngoan hiền trên lá Nắng đi qua thong thả Thì thầm!... Giọt sương ơi!... Giọt sương... Ôi!... mát lành Long lanh lăn trên tóc Giọt lấp lánh trong veo Giọt viền quanh mi mắt... Phải chăng bụi bay vào Lòng khe khẽ xôn xao Chôn kín tự thủa nào! Bâng khuâng giờ trỗi dậy... Giọt lăn tròn trên má Giọt lấp lánh thì thầm Nắng ơi!... Lên chầm chậm Phút giây tròn yêu thương... Bồng bềnh trong áng mây Nỗi nhớ vẫn đong đầy Đan tay chiều sóng bước Giọt mềm gió lay lay... Thêm một chút long lanh Trong veo ngọn cỏ xanh Hương trong lành chớm dậy Soi dòng đời mong manh... Từng giọt mềm sâu lắng Ngày xanh mong bớt nắng Lệ trời sẽ lâu tan Em cùng anh lang thang... Mơn man sương thì thầm Gieo giọt mềm lặng căm Trong veo soi vạn vật Cây ơi!... mau xanh mầm... |
Thứ Hai, 30 tháng 3, 2015
longlanhmotgiotsuong 3
Chủ Nhật, 29 tháng 3, 2015
emdaubiet 2
|
Thứ Hai, 16 tháng 3, 2015
motminh
Một mình vạt nắng nhẹ vương
Nốt trầm dìu dặt nẽo đường tím xưa
Nhớ thương biết mấy cho vừa
Một mình ngồi đếm giọt mưa cuối mùa...
Một mình trước ngọn gió lùa
Bây giờ em biết vui đùa cùng ai!
Bình minh khoe ánh nắng mai
Một mình buông giọt ngắn dài buồn tênh ...
Một mình nỗi nhớ lênh đênh
Một mình như thể qua gềnh chơi vơi
Bâng khuâng trước biển buông lơi
Thuyền nan rẽ sóng chân trời mãi mê ...
Một mình nhẹ bước đi về
Con đường sao cứ lê thê thế này
Phương xa người hỡi có hay
Hoàng hôn vạt nắng lay lay tím chiều....
Một mình em với bao điều
Một chút se lạnh gợi nhiều nhớ thương
Nhớ ngày chung bước trên đường
Bờ vai đủ rộng yêu thương một trời ...
Một mình ngồi đếm giọt rơi
Bâng khuâng lối cũ chơi vơi nát nhàu
Lặng thinh em với nỗi đau
Anh phương trời ấy ... ai lau lệ sầu ...
Một mình chiếc lá phai màu
Long lanh ươn ướt mắt nâu dịu dàng
Từng bước từng bước lang thang
Một mình trông áng mây ngàn êm trôi ...
Một mình nhớ thủa tinh khôi
Cà phê sóng sánh sườn đồi chênh vênh
Lặng trong khúc nhạc mông mênh
Một mình nỗi nhớ không tên dạt dào ...
Một mình tiếng gió lao xao
Giọt mưa thánh thót xôn xao đợi chờ
Ký ức trỗi dậy vu vơ
Giọt thương giọt nhớ giọt chờ ... Người ơi!...
Nốt trầm dìu dặt nẽo đường tím xưa
Nhớ thương biết mấy cho vừa
Một mình ngồi đếm giọt mưa cuối mùa...
Một mình trước ngọn gió lùa
Bây giờ em biết vui đùa cùng ai!
Bình minh khoe ánh nắng mai
Một mình buông giọt ngắn dài buồn tênh ...
Một mình nỗi nhớ lênh đênh
Một mình như thể qua gềnh chơi vơi
Bâng khuâng trước biển buông lơi
Thuyền nan rẽ sóng chân trời mãi mê ...
Một mình nhẹ bước đi về
Con đường sao cứ lê thê thế này
Phương xa người hỡi có hay
Hoàng hôn vạt nắng lay lay tím chiều....
Một mình em với bao điều
Một chút se lạnh gợi nhiều nhớ thương
Nhớ ngày chung bước trên đường
Bờ vai đủ rộng yêu thương một trời ...
Một mình ngồi đếm giọt rơi
Bâng khuâng lối cũ chơi vơi nát nhàu
Lặng thinh em với nỗi đau
Anh phương trời ấy ... ai lau lệ sầu ...
Một mình chiếc lá phai màu
Long lanh ươn ướt mắt nâu dịu dàng
Từng bước từng bước lang thang
Một mình trông áng mây ngàn êm trôi ...
Một mình nhớ thủa tinh khôi
Cà phê sóng sánh sườn đồi chênh vênh
Lặng trong khúc nhạc mông mênh
Một mình nỗi nhớ không tên dạt dào ...
Một mình tiếng gió lao xao
Giọt mưa thánh thót xôn xao đợi chờ
Ký ức trỗi dậy vu vơ
Giọt thương giọt nhớ giọt chờ ... Người ơi!...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)