Vẫn khung trời
rộng dáng yêu kiều
Vẫn bước tung tăng
theo cánh diều
Vẫn hương đồng nội đưa thoang thoảng
Vẫn tựa vai nhau mỗi trời chiều...
Vẫn sắc thu vàng trên mắt ai
Vẫn trắng trinh nguyên đóa hoa nhài
Vẫn nụ hôn nhẹ trao rất vội
Vẫn ánh nâu khoe màu mắt nai...
Vẫn khóm lá xanh thay màu áo
Vẫn đôi chim chuyền về lao xao
Vẫn đón đưa nhau ngày hai buổi
Vẫn trao cho nhau những ngọt ngào...
Vẫn chút thu say thoáng mơ màng
Vẫn chiếc lá vàng gió mơn man
Vẫn cây lặng lẽ... lá chờ đợi
Vẫn phải buông tay lá lang thang...
Vẫn giọt mưa thu thánh thót rơi
Vẫn ngóng chờ ai giữa bến đời
Vẫn chiếc bong bóng phập phồng nổi
Vẫn dòng nước chảy giấy thuyền trôi...
Vẫn nước viền mi nghe mặn môi
Vẫn áo thu phai thoáng bồi hồi
Vẫn cách bao ngày giờ gặp lại
Vẫn vạt nắng len (lén) núp sau đồi...
Vẫn áng mây trời trôi lững lơ
Vẫn dãi mù sương
thật bất ngờ
Vẫn nỗi nhớ nhung
giờ trỗi dậy
Vẫn xiết
vòng tay
giữa
trời
thu...
|
Thứ Hai, 8 tháng 12, 2014
van
Chủ Nhật, 7 tháng 12, 2014
binhyennhe!!!... ***
l
Chớm
đông
về
em nhớ lắm
anh ơi!
Trời lành lành
nghe lòng thêm se sắt
Khăn gió ấm ngày
nào em vẫn giữ
Tự em quàng khi
xuống phố... không anh!...
Hoa tuyết rơi rơi cuối
dãy phố kia rồi
Và bóng dáng ai
kia!... sao có thể!
Nhớ không anh vẫn
con đường xưa ấy
Nụ hôn đầu bỡ ngỡ
lắm anh ơi!...
Cuối thu rồi sao
lá vẫn cứ rơi
Theo cơn gió sao
lòng ưu tư quá!
Về phương ấy
nhưng lòng em gửi lại
Bâng khuâng buồn mong
hoa tuyết đừng rơi...
Ta gửi lại nơi
này bao nỗi nhớ
Gánh dùm ta...
đây nhé!... những ngày đông
Cánh hoa tuyết
đêm về chơm chớm nở
Đợi ta
về gom nỗi nhớ vào tim...
Gió ơi gió!... Xin đừng bay đi vội
Gửi dùm ta một chút nhớ về người
Hoàng hôn tím sương chiều sao lành lạnh
Ta thì thầm... Nơi ấy hãy bình yên...
Cảm ơn người... tìm thấy góc trời riêng
Bình yên nhé!... đừng bao giờ trăn trở
Những yêu thương vùi sâu vào quá khứ
Những
dại
khờ
thôi
nhé!...
hãy
ngủ
yên...
|
comotlan
Có một lần
Em ngồi dưới gốc
cây
Đếm từng chiếc
Lá vàng rơi rất
khẽ...
Có một lần
Em buông chiếc lá
vàng
Cùng ai đó
Đón ngày đông rất
mới...
Có một lần
Nụ hôn trao rất vội
Em ngu ngơ
Đón nhận cũng ngu
ngơ...
Có một lần
Em muốn tiễn thu
vàng
Tiễn luôn cả
Tình yêu thương rất
thật...
Có một lần
Em cất bước qua cầu
Lòng gửi lại
Bên một người ở lại..
Có một lần
Chiều tím cũng hững
hờ
Em khẽ bước
Bên người sao hờ
hững...
Có một lần
Lặng nhìn về
phương ấy
Em thì thầm
Góc nhỏ hãy bình
yên...
|
dauroi!... laoi!...
Đông
về
trên
khắp nẽo đường
Lá theo cơn gió vấn
vương khung trời
Tiễn thu giọt tuyết buông lơi
Chiều se se lạnh lá ơi!... đâu rồi!...
Lá bay nhưng dạ bồi hồi
Bâng khuâng trở lại sườn đồi buông tay
Đông tàn xuân đến nào hay
Cây xòe tán rộng lay lay xanh màu...
Lá xanh xoa dịu nỗi đau
Bình minh vạt nắng nhuộm màu long lanh
Cây xanh bóng mát trong lành
Mơn man chiếc lá trên cành đong đưa...
Thương yêu biết mấy cho vừa
Lá thu óng ả sáng trưa lìa cành
Đông về gom chút gió lành
Vạt nắng đông nhẹ mong manh... ấm lòng...
Trên cành chiếc lá mùa đông
Đong đưa theo gió ngược dòng thời gian
Mong chờ chút nắng xuân vàng
Gom gom màu nhớ hong làn tóc xưa...
Bao nhiều chồi mới cho vừa
Lá xanh hoa thắm sáng trưa vẫy chào
Hương đưa khắp chốn ngạt ngào
Gọi
đàn
bướm
lượn
xôn
xao
góc
vườn...
|
Thứ Sáu, 5 tháng 12, 2014
timtim gốc
|
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)