Thứ Ba, 29 tháng 7, 2014

nhap 1



Gửi em vạt nắng lang thang
Con đường ríu rít oanh vàng reo vang
Bình minh vạt nắng mơn man
Nhớ thương xin gửi mây ngàn trên cao...

Gửi em tháng chín xôn xao
Đi về tiếng guốc lao xao trên đường
Nghiêng nghiêng vành nón đến trường
Đón đưa ngày ấy yêu thương rạng ngời...

Gửi em biển rộng trùng khơi
 Nốt trầm dìu dặt  ru lời tình ca
Vui đùa cơn gió thoáng qua
Con sóng chiều ấy xóa nhòa vết chân...

Gửi em trong trẻo dòng ngân
Má hồng e thẹn phân vân trong lòng
Sườn đồi em đóa nội đồng
Đưa hương thoang thoảng mênh mông khung trời...

Gửi em thánh thót giọt rơi
Bên song vai tựa bến đời yêu thương
Từng chiếc bong bóng vấn vương
Trôi theo dòng nuớc góc vườn thảnh thơi...

Gửi em ngày tháng dỗi hờn
Tình trong như đã man mơn dại khờ
Giọt sương buông xuống hững hờ
Long lanh mắt biếc vu vơ dịu dàng...

Gửi em gửi chiếc lá vàng
Bay theo cơn gió mơ màng về đâu!
Tháng bảy trời rớt giọt ngâu
Ngưu Lang Chúc Nữ bên cầu gặp nhau...

Gửi em gửi những sắc màu
Mây trời buông xuống nghìn sau vẫn chờ
Bâng khuâng kết lại vần thơ
Bình yên một thoáng trong mơ mỉm cười...






 

Thứ Ba, 22 tháng 7, 2014

nhap

***

Lang thang bãi cỏ xanh
Long lanh giọt sương sớm
Cơm nguội vàng trổ hoa
Giao thoa mùa se lạnh...

Buông lơi hạt nắng mềm
Êm đềm rơi nhè nhẹ
Thỏ thẻ giọng oanh vàng
Miên man ru khúc nhạc...

Ôi sắc màu dịu êm
Mượt mềm làn tóc rối
Sườn đồi gió tung bay
Xinh thay!... Tròn xoe mắt...

Lối mòn ai đứng đợi!
Bên đời dáng yêu thương
Vấn vương tie nắng ấm
Đóa tầm xuân nồng nàn...

Mây ngàn như ngừng trôi
Đây rồi!... Dòng suối hát
Ngơ ngác hạt nắng chiều
Dấu yêu, dấu yêu ơi!...

Hoa đồng nội sườn đồi
Tinh khôi cười rạng rỡ
Sương mờ nhẹ giăng giăng
Bao giờ thôi cách ngăn...

Gió chiều như lặng lẽ
Lắng nghe nghìn đóa hoa
Chan hòa trên đồi vắng
Bằng lăng tím yêu thương...

Thứ Tư, 9 tháng 7, 2014

emdaubiet 2




Em đâu biết vì sao sóng không nghỉ
Vì biển, vì thuyền, vì xa tít chân mây
Đưa thuyền về với bờ cát bình yên
Sóng quay lại cùng biển xanh lướt gió...

Em đâu biết giữa biển trời lộng gió
Đàn hải âu thức giấc cũng ra khơi
Bình minh lên ríu rít ánh mặt trời
Hoàng hôn tím lại tìm về tổ ấm...



Em đâu biết thuyền tung tăng vờn sóng
No gió rồi thuyền lại trở về thôi
Bờ cát trắng đón thuyền về mỗi sáng
Yêu thương ơi!... xoa dịu chuyến đi dài...

Em đâu biết mõi mòn bờ mong đợi
Cuối chân mây thuyền rẽ sóng quay về
Bờ yêu ơi!... hãy cứ đợi, cứ chờ
Bình minh lên thuyền sẽ về theo sóng...

Em đâu biết sóng mềm như dãi lụa
Thủy triều lên dạo ca khúc bốn mùa
Sóng tung tăng mơn man bờ cát trắng
Tím yêu thương muống biển... sóng vui đùa...

Em đâu biết mỗi lần trườn trên cát
Vươn vai nằm thuyền thở nhẹ vô tư
Mềm mượt dưới chân cát ru khe khẽ
Thuyền cựa mình thở nhẹ giấc êm êm...

Em đâu biết ánh vàng buông buông tỏa
Lòng đại dương thăm thẳm bóng mờ xa
Giữa biển trời thấp thoáng ánh sao băng
Làn mi khép em thì thầm nguyện ước...